Chủ tịch Hồ Chí Minh với độc lập dân tộc và chủ nghĩa
xã hội
Độc lập dân tộc gắn liền
với chủ nghĩa xã hội là tư tưởng chủ đạo, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt quá trình
hình thành, phát triển tư tưởng Hồ Chí Minh. Đối với Người, độc lập dân tộc là
mục tiêu trước hết, là cơ sở, tiền đề để tiến lên chủ nghĩa xã hội; Chủ nghĩa
xã hội là con đường bảo vệ và phát triển thành quả của độc lập dân tộc.

Khi đã tìm thấy con
đường cách mạng và nhận thức được chân lý của thời đại cách mạng nhờ giác ngộ
chủ nghĩa Mác-Lê-nin, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh đã dồn tất cả nỗ lực
và tinh lực của đời mình để thực hiện đến cùng lý tưởng và mục tiêu cách mạng:
Độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Hồ Chí Minh cho rằng, cách mạng Việt Nam
phải trải qua hai giai đoạn: cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân và cách mạng xã
hội chủ nghĩa. Hai giai đoạn ấy không có bức tường ngăn cách, mà gắn bó chặt
chẽ với nhau.
Cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân có hai nhiệm vụ chiến lược:
chống thực dân xâm lược và chống địa chủ phong kiến. Nhiệm vụ dân tộc và dân
chủ quan hệ chặt chẽ với nhau, trong đó, nhiệm vụ giải phóng dân tộc đặt lên
trên hết, trước hết, nhiệm vụ dân chủ cần thực hiện từng bước và phải phục tùng
sự nghiệp giải phóng dân tộc. Tư tưởng trên được Hồ Chí Minh thể hiện rõ nét
trong Cương lĩnh đầu tiên của Đảng năm 1930 và Người nhấn mạnh tại Hội nghị Ban
Chấp hành Trung ương lần thứ tám tháng 5/1941.
Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, độc lập dân tộc bao gồm cả nội dung
dân tộc dân chủ. Không phải bất kỳ độc lập dân tộc nào cũng tạo cơ sở, tiền đề
để tiến lên chủ nghĩa xã hội. Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, để tạo cơ sở, tiền đề
cho việc tiến lên chủ nghĩa xã hội, cuộc cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân
phải được thực hiện một cách triệt để, "đến nơi". Đó là một nền độc
lập thực sự, độc lập hoàn toàn không lệ thuộc vào bất cứ lực lượng nào cả về
đối nội, lẫn đối ngoại. Chủ tịch Hồ Chí Minh nhiều lần phê phán sự lệ thuộc về
mọi mặt của những chính quyền do thực dân cũ và mới lập nên ở Việt Nam. Người gọi
đó là độc lập giả hiệu, độc lập kiểu Mỹ.
Để tạo cơ sở, tiền đề cho việc tiến lên chủ nghĩa xã hội, đối với
Việt Nam, một đòi hỏi có ý nghĩa sống còn là độc lập dân tộc phải gắn liền với
thống nhất chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của đất nước. Nước Việt Nam là một,
dân tộc Việt Nam là một, Bắc - Trung - Nam là một khối thống nhất không thể
phân chia, đồng bào Kinh, Mường, Thái, Êdê, Bana… đều là con dân nước Việt, là
con Rồng cháu Tiên. Đó là quan điểm nhất quán, mang tính nguyên tắc của Chủ
tịch Hồ Chí Minh. Không duy trì và phát triển được khối thống nhất đó thì không
thể có độc lập dân tộc, càng không thể nói đến việc tạo cơ sở tiền đề để tiến
lên chủ nghĩa xã hội.
Để tiến lên chủ nghĩa xã hội đòi hỏi độc lập dân tộc phải đi đôi
với tự do hạnh phúc của nhân dân. Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh "Nếu nước được
độc lập mà người dân không được hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập chẳng có ý
nghĩa gì".
Độc lập dân tộc tiến lên chủ nghĩa xã hội thể hiện mối quan hệ
giữa mục tiêu trước mắt và mục tiêu lâu dài. Theo lôgíc của sự phát triển, hai
mục tiêu ấy quan hệ chặt chẽ với nhau. Không thể đi đến mục tiêu cuối cùng nếu
không thực hiện được mục tiêu trước mắt. Chỉ thực hiện được mục tiêu cuối cùng
mới bảo vệ và phát triển được những thành quả của mục tiêu trước mắt. Vì vậy,
nếu độc lập dân tộc tạo cơ sở, tiền đề để đi lên chủ nghĩa xã hội là con đường
tốt nhất để giữ vững và phát triển lên một tầm cao mới - thành quả của độc lập
dân tộc.
Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, chủ nghĩa xã hội là làm cho dân giàu,
nước mạnh, ai cũng có công ăn, việc làm, được ăn no, mặc ấm, được học hành, các
dân tộc trong nước bình đẳng, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Về mặt phân phối sản
phẩm lao động thì chủ nghĩa xã hội là ai làm nhiều hưởng nhiều, ai làm ít hưởng
ít, ai có sức lao động mà không làm thì không hưởng, những người già, đau yếu,
tàn tật và trẻ em thì xã hội và cộng đồng có trách nhiệm chăm sóc nuôi dưỡng.
Trong chủ nghĩa xã hội, văn hóa, khoa học kỹ thuật, chính trị và kinh tế, đời
sống vật chất và tinh thần của nhân dân được quan tâm và ngày một nâng cao. Về
mặt đối ngoại, chủ nghĩa xã hội là hòa bình, hữu nghị, làm bạn với tất cả các
nước. Chủ nghĩa xã hội với những đặc trưng đó không chỉ bảo vệ những thành quả
của độc lập dân tộc mà cơ bản tạo nên sự phát triển mới về chất. Chủ tịch Hồ Chí
Minh khẳng định, chỉ có chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản mới bảo đảm cho
một nền độc lập dân tộc chân chính, mới giải phóng các dân tộc một cách thực
sự, hoàn toàn.
Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng, cách mạng, cả cách mạng giải phóng
dân tộc và cách mạng xã hội chủ nghĩa là việc khó, là cuộc đấu tranh gay go, ác
liệt, lâu dài. Giành độc lập dân tộc đã khó, xây dựng chủ nghĩa xã hội còn khó
khăn hơn. Chủ tịch Hồ Chí Minh so sánh: thắng đế quốc, phong kiến là tương đối
dễ, thắng bần cùng lạc hậu khó khăn hơn. Chủ tịch Hồ Chí Minh nhấn mạnh:
"Đánh đổ giai cấp địch đã khó, đấu tranh xây dựng chủ nghĩa xã hội còn
gian khổ, khó khăn hơn nhiều". Từ những khó khăn gian khổ ấy, Chủ tịch Hồ
Chí Minh luôn đòi hỏi Đảng, Nhà nước và mỗi người dân phải kiên trì mục tiêu
độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.
Chủ nghĩa xã hội, đó cũng chính là cách thức tổ chức xã hội tốt
nhất (tối ưu) để làm cho Tổ quốc, đất nước, quốc gia - dân tộc trường tồn, con
người cá nhân và cộng đồng xã hội được phát triển tự do, toàn diện mọi khả năng
sáng tạo, được thụ hưởng hạnh phúc vật chất, tinh thần trong một môi trường
lành mạnh, tốt đẹp nhất. Ðó cũng chính là hàm ý sâu xa trong một chân lý lớn mà
Chủ tịch Hồ Chí Minh nêu ra: "Không có gì quý hơn độc lập tự do". Giá
trị ấy cũng chính là chủ nghĩa xã hội, một chủ nghĩa xã hội phát triển thông
qua đổi mới, sáng tạo và hiện đại hóa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét